Ảnh: Brett Wharton

Gần đây mình có một trải nghiệm dễ thương với một bà cụ bán bún riêu trên một con hẻm nhỏ. Mình biết tới hàng bún riêu của bà cụ chỉ mới vài tháng nay, ghé mua về ăn thử thấy ngon nên từ đó mới thành khách quen. Bà cụ cũng lớn tuổi rồi, tóc bạc trắng như các cụ bà trong truyện cổ tích, cứ mỗi chiều là hai vợ chồng già lại đẩy xe ra dọn hàng. Và có lẽ vì đã lớn tuổi nên bà cụ cũng khá lẫn, không có nhớ được mặt khách cũng như khẩu vị của khách. Dù mình thường ghé mua đều đặn mỗi tuần, nhưng bà vẫn hay hỏi lại mấy câu quen thuộc như mình có ăn món này món kia hay không.

Nội dung chỉ dành cho Bạn đồng hành

Tìm hiểu chương trình Bạn đồng hành:

 

Hoặc đăng nhập để đọc bài viết (nếu bạn đã có tài khoản)

Nếu bạn cảm thấy bài viết này hữu ích, bạn có thể ủng hộ tác giả qua chương trình Bạn đồng hành hoặc tại đây.

Theo dõi
Thông báo của
guest

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Bình luận để cảm ơn hoặc chia sẻ ý kiến của bạnx