
Gần đây mình có nghe một cô em là doanh nhân trẻ mới khởi nghiệp kể về một tình huống em “làm ơn mắc tức”, khi thiện chí giúp đỡ của em bị người khác dội nước lạnh thẳng thừng. Chuyện là em có một nhóm bạn học chơi với nhau từ lâu, mỗi khi có dịp lại đi cafe chuyện trò tâm sự chuyện đời sống. Trước đó em có nghe một cậu bạn trong nhóm đang làm vị trí Quality Control (kiểm định chất lượng) ở một thương hiệu khá lớn trong lĩnh vực F&B (nhà hàng, ăn uống) than thở rằng công ty bạn đang nợ nhà cung cấp nhiều dữ lắm nên tình hình tương lai có vẻ không ổn và bạn có nộp đơn phỏng vấn sang một thương hiệu khác nhưng bị rớt.
Nội dung chỉ dành cho Bạn đồng hành
Tìm hiểu chương trình Bạn đồng hành:
Hoặc đăng nhập để đọc bài viết (nếu bạn đã có tài khoản)
Công nhận, nhiều khi nói về những áp lực, có lắm lúc chỉ muốn được kể, được chia sẻ, được đồng cảm vậy thôi, bởi vì những lời khuyên chưa chắc đã phù hợp với mình và bản thân mình thực hiện được điều đó. Vả lạ, con người thay đổi không ngừng, lúc thế này, lúc thế kia, những lời khuyên có thể đúng ở lúc đó nhưng sai ở lúc khác. Tự dặn lòng là lắng nghe nhiều hơn, ít đưa ra lời phán xét, kể cả là lời khuyên nè.
Ngay cả trường hợp người ta hỏi xin mình lời khuyên, hỏi thì hỏi vậy thôi chứ nhiều khi họ cũng không có làm theo á :v