Gần đây vô tình xem một đoạn clip phỏng vấn ngắn trên mạng những bé thế hệ 10x về nhạc trẻ thời 8x, 9x, đa số các em đều không cảm được nhạc trẻ cách đây hơn chục năm vì giai điệu không bắt tai bằng những ca khúc bây giờ và lời nhạc rất sến súa, MV quay lại rất quê.
Ở thời của mình, mình cũng không thích những bản nhạc yêu đương sến súa, anh anh em em đau thương chia tay các kiểu. “Reply 2000” đơn giản là một project làm để gợi nhớ lại những bản nhạc học trò thịnh hành vào đầu những năm 2000, có những ca khúc cũng nói về chuyện tình cảm nhưng cái tình cảm thời bấy giờ rất ý nhị và dễ thương.
“Khúc hát chim trời” là một ca khúc do nhạc sĩ Trần Thanh Sơn sáng tác năm 1985, được nhiều ca sĩ trẻ thời điểm ấy biểu diễn như Tam Ca Con Gái, Quang Vinh, Hiền Thục, sau này có Thủy Tiên, Hà Anh Tuấn. Nhiều bạn trẻ thời nay biết ca khúc này qua giọng ca trầm ấm của Hà Anh Tuấn, nhưng riêng mình vẫn thích bản của “hoàng tử sơn ca” Quang Vinh hơn vì chất giọng rất mộc mạc, bình dị của một chàng trai trẻ như đang tự sự nỗi lòng của mình.
“Những cánh hồng sân ngoài một chiều mây bay
Gió lay tóc thề người đang còn thơ bé
Như chim trời người trẻ dại trong ta líu lo
Bên thềm những khúc ca mùa xuân.”
Những ai đã từng một thời mê mẩn những trang viết qua các tập truyện dài tuổi học trò của Nguyễn Nhật Ánh thì rất dễ đồng điệu với bản nhạc “Khúc hát chim trời”, vì ca từ như thơ mà lời như văn, bày tỏ thứ tình cảm rất hồn nhiên, trong trẻo của tuổi mới lớn. Chàng trai mỗi khi thấy “crush” của mình thì lòng lại ríu rít như chim trời hát ca.
Nói một chút về nhạc sĩ và bối cảnh sáng tác, “Khúc ca chim trời” được nhạc sĩ Trần Thanh Sơn sáng tác ở thời điểm đầu những năm 1980 khi gia đình anh chuyển từ Đà Nẵng về Sài Gòn và cư ngụ trong một căn nhà vườn buồn hiu hắt chốn ngoại ô. Quãng thời gian này nhạc sĩ Trần Thanh Sơn chìm đắm trong nỗi cô độc khi không giao tiếp, không thông tin, không báo chí – trừ mối liên hệ với người thân trong gia đình và sống như một ẩn sĩ.
Anh chia sẻ:
Hằng đêm khi mọi người đã yên ngủ, như một kẻ mộng du tôi trở dậy mở cửa phòng làm việc, ngồi vào đàn và lại bắt đầu cuộc hành trình vô định lang thang vào thế giới âm thanh đầy mộng ảo của mình cho đến tảng sáng. Đôi khi mệt mỏi, tôi ngủ vùi tại chỗ trên chiếc sofa mây cũ mà quên cả đóng cửa… Tôi nhớ những nửa đêm ánh trăng xanh huyền hoặc tràn vào nhà chảy loang trên sàn đến tận chân ghế tôi ngồi, nhớ những cơn mưa cuối hạ thầm thỉ rót bên thềm cho đến sáng, nhớ tiếng kêu khắc khoải của loài thiên di xa lạ nào đó vừa vắt ngang vòm trời đêm, mùi hương vô danh của cỏ dại vườn khuya cất lên từ bóng tối, khúc hát của lũ chim trời sớm mai đánh thức tôi khỏi giấc ngủ muộn, và ký ức… Tất cả những thứ đó đã đồng hành cùng tôi trên các cuộc hành trình hư ảo hằng đêm, đồng thời cũng lặng lẽ hòa tan vào các sáng tác của tôi một cách vô thức, để lại những dấu tích mơ hồ đâu đó trong âm nhạc, trong ca từ của các khúc hát…
Những khúc hát nhạc sĩ Trần Thanh Sơn sáng tác trong thời điểm cô độc chỉ riêng mình với ta này rồi cũng có đời sống riêng của nó, mà “Khúc hát chim trời” là một ca khúc như vậy.
“Suốt đêm rồi cuối trời vầng trăng tha hương
Nhớ thương vơi đầy dòng sông mờ quê cũ
Bóng dáng người lại tìm về trong ta khúc ca chim trời
Ríu rít giữa hồn ta.”
Nỗi lòng của kẻ lữ khách tha hương vẫn chưa thể nguôi ngoai, mà phảng phất trong ca từ đượm chút buồn của chàng nhạc sĩ trẻ.
Mời bạn cùng thưởng lãm.