Có bao giờ bạn tự hỏi, vì sao có những áng văn đọc lên thấy ấm áp và hạnh phúc trong lòng?
Có những câu chữ, đặc biệt của những vị thiền sư, đọc lên thì nội tâm đột nhiên tĩnh tại như được gột rửa bụi trần?
Và cũng có những ngôn từ hung hiểm được thốt ra từ người có đầy ác niệm, khiến ta cảm thấy tổn thương và tức giận vô cùng?
Hai chữ “ngôn từ” mình dùng ở đây bao gồm cả hai hình thức – chữ viết và lời nói. Và sức mạnh của ngôn từ có thể được biểu đạt thông qua cả hai hình thức này.
Nội dung chỉ dành cho Bạn đồng hành
Tìm hiểu chương trình Bạn đồng hành:
Hoặc đăng nhập để đọc bài viết (nếu bạn đã có tài khoản)
Cảm ơn bạn nhiều! Mình đang viết 1 research paper về bạo lực ngôn từ, loay hoay tìm dẫn chứng thì đọc được bài viết của bạn, trong đó có các trích dẫn và các thí nghiệm hay quá. <3
Chỗ “mắng nhiết”, anh sửa lại là “mắng nhiếc” mới đúng chính tả nè.
Cảm ơn em đã góp ý về lỗi đánh máy này 🙂 Bình thường anh vẫn dùng “mắng nhiếc”, ở đây viết chung với “chì chiết” nên thành bị liệu láy vần iết phía sau =))