5…10…15… 20…

Nhớ trò chơi trốn tìm ngày bé, người đi trốn kẻ đi tìm.

Bao giờ ta cũng bắt được nhau trong cái ngỡ ngàng, sợ sệt và hớt hải. Ta luôn muốn làm kẻ chạy trốn hơn là người đi tìm, vì đâu có ai muốn mình phải là người bị thua. Có khi ta lặng im nấp trong một góc không ai tìm kiếm được ta, lòng ta thấp thỏm mong chờ được người đi tìm giải thoát, dẫu bị thua cũng chịu. Có khi, ta cứu bạn một lần, bạn cứu ta lại, như thế là sòng phẳng. Có khi vì bạn là em ta, là chị, là anh ta nên ta phải cứu hay họ sẽ cứu ta lại. Rốt cuộc, chúng ta lại nợ nhau trong những mối quan hệ ở đời.

Ta thích trốn vào một góc nhà kho, chui vào những xó xỉnh tăm tối và ngồi lặng im đợi chờ. Khi ta hời hợt và muốn giành phần thắng, ta giấu mình vào những hàng rào hoa dâm bụt, để cây có thể che mất một phần thân thể mình, để ta có thể ùa ra bất cứ lúc nào để đập tường trước, và ta thắng. Ta thích cái hàng rào dâm bụt, vì trong những lúc đợi chờ, có thể vặt lá, bứt bông, ngồi vạch lá tìm sâu đúng nghĩa.

Tuy là kẻ đi trốn, nhưng ta luôn sợ cái cảm giác không ai tìm được mình. Lúc đó, ta chới với và lạc lõng lắm, chỉ muốn rấm rức khóc và chạy ùa ra, nhưng không hiểu sao ta vẫn cứ ngồi im và… chờ đợi. Bởi lẽ ta biết rằng, những người đi trốn luôn mong có kẻ đi tìm.

"Hãy trở thành sự thay đổi mà bạn muốn nhìn thấy trên thế giới này."
- Gandhi

Theo dõi
Thông báo của
guest

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

1 Bình luận
Cũ nhất
Mới nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
12
12
3 năm trước

Vào một ngày hè năm 2021, Đen Vâu phát hành ca khúc “Trốn Tìm”…

1
0
Bình luận để cảm ơn hoặc chia sẻ ý kiến của bạnx