Xôi hòn hay còn gọi bánh hòn là một đặc sản dân dã hình như chỉ có ở Bình Thuận (còn mấy tỉnh lân cận hổng biết có hôn). Chiều buồn buồn, mấy đứa cháu lên nhà dì Sáu chơi. Một đứa đòi dì Sáu làm xôi hòn ăn đi, nhơn tiện nhà có sẵn bột mì và bịch dừa bào bỏ tủ lạnh, thế là cứ lấy ra mà mần.

Dì Sáu bắt một ấm nước sôi, xong rồi chế nước sôi nhào với bột mì. Nhào một hồi bột mềm èo, bé Nhã cũng phụ nhào cùng. Bột nhào rồi, dì Sáu ngắt một cục, bỏ lên cái mâm lăn cục bột thiệt dài y như cây kẹo kéo, đường kính cỡ bằng lóng ngón tay người lớn. Mình ngồi phụ lấy kéo cắt ra thành những viên tròn nho nhỏ.

Gọi là xôi hòn vì được làm từ bột nên ăn có vị như xôi, còn hòn là do hình dáng mỗi viên y như viên bi trong suốt tròn vo khi luộc bột trong nước nóng. Bột luộc xong thì để ra rổ cho ráo nước và khô lại từ từ, sau đó rắc dừa bào lên trộn đều thì có được món xôi hòn thành phẩm. Thường những người làm xôi hòn đi bán thì họ mần kì công hơn, thêm màu tự nhiên các kiểu để cho ra màu xanh màu đỏ nhìn bắt mắt tụi nhỏ, còn nhà làm thì không có thêm màu nên cục bột trong veo.

Xôi hòn đi bán thường bán kèm muối mè để chấm, còn ở nhà làm ăn thì chấm với đường. Viên xôi hòn dẻo quẹo, thơm mùi bột mới và dừa nạo béo ngậy, ăn nghe sần sật trong miệng, chấm với miếng đường thì ăn chơi hoài không ngán. Mấy đứa nhỏ thì cực hảo món này. Xôi hòn là một món ăn chơi thường được mấy dì bưng thúng đem bán trong những buổi trưa mùa hè thời thơ ấu của mình.

Buổi chiều gió lồng lộng mát rười rượi, ngồi nghe mấy dì mấy mợ kể chuyện hồi xửa hồi xưa. Nhà một dì nọ thấy một con rắn lục đuôi đỏ, người nhà mới lấy đá quăng con rắn nát bét cái mình, xong lấy cây phang thêm mấy phát con rắn nằm chèo queo bên hè. Đập xong rồi để đó quên béng đi, ai dè một lát con dâu dì đi ra sau nhà, con mẹ rắn dù thân mình đã bị nát bươm ruột lòi tới háng, nhưng cái đầu mẻ vẫn còn sống và chồm tới cắn cái bặc vô chân. Con dâu dì la làng ỏm tỏi khóc la lụt cả một dòng sông nước lũ, cái chân sưng chù vù y như chân voi. Dì mới bứt cái lá gì đó trong sân nhà, nhai ra nước rồi đắp lên. Cái chở con xuống trạm y tế thì trạm y tế nhìn thấy sợ quá không nhận, chở lên bịnh viện thì bịnh viện cũng lắc đầu, xong rồi mới chở qua ông thầy nọ lấy cây nhang khua bùa thì về nhà… cái chân nó vẫn sưng.

Hồi xưa dì cũng bị rắn cắn như vậy, nên cứ y bài thuốc dân gian cũ bứt lá chỗ con rắn bò trong vườn, trong uống ngoài bôi, mấy ngày liền cái chân cô con dâu xẹp lại bình thường. Lúc này mới chở lên bịnh viện lấy thuốc uống, sau đó thì khỏi hẳn.

Mấy tháng trước, đợt mưa lũ, trên núi ở đâu trôi xuống con trăn to tổ chảng, cái đầu nó ngóc chỗ này mà cái đuôi nằm tuốt luốt ở kia như mấy con trăn trong rạp xiếc. Con trai dì đi mần ruộng, thấy con trăn mới tính bắt đem về bán, không thì mần thịt cũng được, nhưng trong tay chỉ có cây súng bắn chim, bắn con trăn da dày tám thước này thì coi chừng nó nổi khùng nó táp sứt… chim. Thế là anh chàng te te chạy về nhà, rủ thêm thằng em ra bắt trăn chung. Nghe nói đi bắt trăn dì Năm la làng bài hải, mấy thằng bây ngon ra bắt không biết trăn hay rắn ra nó cắn cho chết, cấm tiệt không cho hai anh con trai đi bắt, thế là mất biệt bà trăn.

Dượng Út mình, có lần đi làm cỏ, cắt sao trúng bà rắn đứt đôi cái bặc. Cái mình bả rớt lại ngoe nguẩy, còn cái đầu bò đi đâu mất biệt tìm hổng thấy. Thế là cái mình đem về mần mồi nhậu, nghe đâu giết rắn mà không giết đầu, nó về nó rủ cả dòng họ páo chù. Có một chế hỏi, ủa đứt cái mình còn cái đầu vậy nó có tự liền lại để sống tiếp không ha? Nhưng bị liệt thì bò chắc cũng tội ha.

Một câu chuyện khác, anh họ mình bữa đi ngoài đường thấy bà rắn hổ chúa nằm chàng hảng giữa đường, bị xe hơi đi qua cán cái bặc vô cái mình xẹp lép nằm ngắc ngoải. Mấy ông gần đó mới bu lại coi bà rắn nằm ngáp ngáp, rắn hổ chúa nghe nói cắn phát chết luôn, mà cái đầu bả chưa chết, nên mấy ông đi tìm cục đá đập cho bả chết. Nghe đầu cuối cùng con rắn xách về lột da nấu thịt ăn nhậu tơi bời.

Hồi xửa hồi xưa, thời mình mới còn cấp hai, ở quê mương nước còn đầy, ruộng thì cá lội tung tăng, ếch nhái đờn ca tài tử suốt ngày chứ không có đồng khô ruộng héo như bây giờ. Lúc đó có một thằng trong xóm đang ngồi thò tay xuống dưới mương nước bắt cá rô, ai ngờ con mẹ rắn ở đâu dưới mương mẻ thò cái đầu ra một phát xém táp trúng thằng nhỏ. Cả đám điếng hồn ba giò bốn cẳng bỏ chạy.

Một bận khác, mình với thằng bạn trong xóm đi câu cá ngoài cái ao nhỏ ngoài bụi tre. Đang câu thấy miếng mồi động đậy dữ dội, tưởng cá lớn mới giựt mạnh cần câu, ai ngờ giựt lên con mẹ rắn đen thui thùi lè. Thằng quỷ nhỏ hết hồn quăng luôn cái cần câu bỏ chạy.

Nói chuyện bánh mà xà quần kể chuyện rắn, những lần gặp rắn dưới quê, kể tới mốt cũng chưa hết.

"Hãy trở thành sự thay đổi mà bạn muốn nhìn thấy trên thế giới này."
- Gandhi

Theo dõi
Thông báo của
guest

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Bình luận để cảm ơn hoặc chia sẻ ý kiến của bạnx